Bộ phim mới của John David Washington có mạch truyện khẩn trương, xoay quanh cuộc rượt đuổi giữa một người cô thế với những tay hành pháp biến chất muốn che giấu một âm mưu chính trị. Song, Beckett có cách kể sơ sài, cùng nhiều tình tiết chỉ mang tính bề nổi.
Beckett (John David Washington) và bạn gái April (Alicia Vikander) là hai du khách Mỹ đang tận hưởng kỳ nghỉ thơ mộng ở Athens, Hy Lạp. Đêm nọ, do quá buồn ngủ, Beckett lạc tay lái trên đường đèo, khiến xe anh đâm thẳng vào một ngôi nhà gỗ dưới chân núi.
Tỉnh dậy tại bệnh viện, một cảnh sát thông báo với Beckett rằng April đã tử vong. Tuy nhiên, người thanh niên nhận thấy có nhiều điểm bất hợp lý trong lời tường thuật của tay cảnh sát.
Chàng trai trẻ quyết định tìm đến căn nhà gỗ trong tai nạn để xác thực những hoài nghi của bản thân. Từ đây, Beckett vướng vào những hiểm nguy mới, đồng thời phát hiện ra nhiều bí mật động trời.
Trước khi ra mắt, Beckett gây chú ýnhờ sự góp mặt của John David Washington và Alicia Vikander.
Khi nhân vật chính chỉ là một người thường
Thuộc dòng hành động giật gân, Beckett do đạo diễn Ferdinando Cito Filomarino người Italy thực hiện. Bầu không khí căng thẳng, thật giả chồng chéo ở đầu phim khiến khán giả tò mò và muốn đồng hành cùng nhân vật chính, rồi bóc tách từng manh mối để nghiệm ra vấn đề.
Sau đó, nhịp phim trở nên dồn dập, thông qua cuộc rượt đuổi giữa những kẻ lạ mặt với Beckett. Chàng trai buộc phải kêu gọi sự trợ giúp từ người dân địa phương, ẩn nấp sau những điểm mù để tránh sự theo dõi của kẻ xấu.
Beckett chỉ là một chàng trai hoàn toàn bình thường, không phải là cựu điệp viên hay có năng lực hơn người.
Ở nửa sau, kịch bản đưa ra một mục tiêu duy nhất cho Beckett: anh phải an toàn đến được Đại sứ quán Mỹ ở Hy Lạp. Trên đường đi, chàng trai gặp nhiều trở ngại, nhưng cũng được không ít người tử tế giúp đỡ. Việc chọn nhân vật trốn chạy là một người bình thường, thay vì có quá khứ phức tạp hoặc từng làm điệp viên, dễ tạo sự đồng cảm và gần gũi với người xem. Trong suốt hành trình đầy mồ hôi và nước mắt, việc không nói được tiếng Hy Lạp và thiếu khả năng chiến đấu dần khiến Beckett trở nên mơ hồ, hoang mang.
Kịch bản vĩ mô nhưng chưa tới
Lấy bối cảnh Hy Lạp - vùng đất của thần thoại và triết học, bộ phim Beckett cố gắng cài cắm không ít chi tiết mang tính biểu tượng, siêu hình. Ở đầu phim, April ẩn ý mối quan hệ của cô với Beckett đang gặp trục trặc, và họ nên đến Delphi tìm “nữ tiên tri của Zeus” (nhân vật thường xuất hiện trong thần thoại Hy Lạp) để biết trước tương lai.
Hay tình tiết nhân vật chính tìm đến tòa nhà có họa tiết “Bàn tay cầu nguyện” (Mural of Praying Hands) - thắng cảnh có thật ở Athens - có thể ví như hình ảnh một người vốn không có đức tin, nhưng nay nương nhờ vào lòng vị tha của Thượng Đế.
Yếu tố chính trị đóng vai trò lớn trong phim, nhưng không được khai phá hợp lý và triệt để.
Ngoài ra, chính trị cũng là một yếu tố then chốt trong phim. Beckett không đặc tả các danh thắng nổi tiếng của Hy Lạp, mà xoáy sâu vào tình hình chính trị căng thẳng của quốc gia châu Âu.
Đứng trước bối cảnh các đảng phái cực tả, cực hữu vừa giao tranh, vừa đối mặt với món nợ quốc tế khổng lồ, một du khách Mỹ như Beckett tựa như “mảnh ghép lệch”, lạc lõng trong bức tranh toàn cảnh. Tuy nhiên, vì vô tình thấy điều không nên thấy, anh trở thành “con mồi” trong một bê bối chính trị khổng lồ.
Kịch bản mang tầm vĩ mô là thế, nhưng xuyên suốt diễn biến tác phẩm, đạo diễn Ferdinando Cito Filomarino để lộ sự non tay. Nhiều tình tiết bí ẩn, có phần không liên quan đến mạch truyện chính, rốt cuộc không có lời giải thích hợp lý.
Ở những phân đoạn cần thêm thắt yếu tố chính trị cụ thể để làm rõ bối cảnh, Filomarino lại cố nhồi nhét thực trạng thê lương của Hy Lạp thời hiện đại. Nhưng tất cả chỉ qua lời thoại thay vì hình ảnh, không tạo được sự ám ảnh cần thiết. Tác phẩm mở đầu với nhiều bí ẩn thú vị, nhưng kết thúc khi các nút thắt chưa được giải quyết triệt để, tạo cảm giác chưng hửng cho người xem.
Nhiều tài năng bị lãng phí
Sau Tenet của Christopher Nolan, John David Washington chưa có sự đột phá về diễn xuất. Con trai của tài tử gạo cội Denzel Washington thuyết phục trong những cảnh hành động, thông qua những nếp nhăn trên gương mặt hay đôi mắt đờ đẫn vì mất phương hướng. Song, trong những phân đoạn cần nhiều cảm xúc, như khi Beckett hay tin người yêu đã qua đời, biểu cảm của anh còn mơ hồ, không giống người vừa trải qua mất mát lớn.
Sau Tenet, John David Washington tiếp tục với hình tượng nhân vật lạc lõng, bi thương.
Bộ phim đồng thời lãng phí tài năng của Alicia Vikander - nữ diễn viên có thực lực và từng giành giải Oscar nhờ bộ phim The Danish Girl (2015). Số phận của April kết thúc từ đầu phim, nhưng đạo diễn hoàn toàn có thể khai thác khả năng diễn xuất của Vikander qua các phân đoạn hồi tưởng, hoặc sử dụng lối kể chuyện phi tuyến tính giúp nhân vật tạm thời “hồi sinh”.
Song, April gần như bị lãng quên kể từ hồi hai, và chỉ thỉnh thoảng được đề cập qua lời thoại của Beckett. Như vậy, nếu không phải Alicia Vikander, thì một diễn viên ít tên tuổi hơn cũng có thể đảm nhận vai diễn này.
Thất vọng tiếp theo đến từ tuyến vai phụ. Quy tụ nhiều diễn viên thực lực như Vicky Krieps (Phantom Threads) hay Boyd Holbrook (Logan, Narcos), nhưng tác phẩm không để nhân vật của họ có cá tính và câu chuyện rõ ràng. Tất cả chỉ như phương tiện để đẩy thêm kịch tính cho tác phẩm. Sự thiếu hụt trong việc phát triển nhân vật phụ về sau cũng tạo nên các tình tiết phi logic, biến tác phẩm thành câu chuyện “đầu voi đuôi chuột”.
Tin liên quan:
>> 'The Suicide Squad' - phim siêu anh hùng điên rồ, đậm chất giải trí
>> ‘Lính đánh thuê cuối cùng’ - phim hành động hài hước và ngô nghê